Việt Nam là một quốc gia được thiên nhiên ưu đãi với nguồn tài nguyên khoáng sản vô cùng phong phú.
Có khoảng 600 loại khoáng sản với hơn 500 điểm quặng và khoảng 4,3 tỷ tấn dầu và khí đốt. Nếu nắm bắt tốt thời cơ và áp dụng các công nghệ hiện đại vào ngành công nghiệp khai khoáng, Việt Nam sẽ trở thành một ngành công nghiệp khai thác mỏ hiện đại, góp phần đáng kể vào GDP của cả nước. Tuy nhiên, hiện nay ngành công nghiệp khai thác mỏ của Việt Nam chủ yếu dựa vào xuất khẩu khoáng sản thô hoặc các sản phẩm chưa xử lý do công nghệ chế biến còn lạc hậu, hiệu quả thấp chưa kể hoạt động khai thác gây phá hủy môi trường và đôi khi gây mất trật tự xã hội. Bên cạnh đó, việc quản lý tài nguyên khoáng sản ở Việt Nam gặp nhiều thách thức và hạn chế. Các chuyên gia cho rằng sự thiếu minh bạch trong quản lý khoáng sản ở Việt Nam đang gây lãng phí các nguồn lực khiến nhà nước bị thất thu, sự ô nhiễm môi trường gia tăng và vấn nạn tham nhũng trong lĩnh vực khai thác tài nguyên khoáng sản vẫn là bài toán chưa có lời giải đáp..
Theo một cuộc khảo sát trong lĩnh vực khai thác titan ở Tây Nguyên bởi tổ chức Tư vấn Phát triển (CODE), một tổ chức nghiên cứu về EITI, doanh nghiệp có được tỷ lệ doanh thu từ ngành công nghiệp khai khoáng là 49%-53%, Nhà nước được 34% thông qua các loại thuế, không có chi phí để đầu tư lại vào cơ sở hạ tầng, môi trường và phúc lợi xã hội; trong khi người dân chỉ nhận được 13%, chủ yếu do lao động.
Theo một báo cáo về quản lý tài nguyên tiến hành gần đây của các cơ quan Hoa Kỳ, Việt Nam đứng thứ 43 trong số 58 quốc gia về năng lực quản lý nguồn tài nguyên khoáng sản… Trong khu vực châu Á – Thái Bình Dương, Việt Nam xếp thứ 8/10, cao hơn so với Campuchia và Myanmar.